Một cô gái trẻ với cái tâm thiện, từ nửa vòng trái đất về vùng khó khăn của quê hương để làm thiện nguyện. Một “chàng trai” cũng vì sống cho bá tánh, quyết chọn con đường tu chính đạo. Vì cùng có tâm bồ đề, gieo đức thiện cho đời nên họ “hữu duyên thiên lý ngộ”. Họ đều không mong mình sẽ nổi tiếng nhưng rồi họ lại nổi tiếng không tưởng.
Cô gái có tấm lòng thiện lương
Mùa hè năm 2019, một cô gái người Mỹ gốc Việt về quê hương làm thiện nguyện. Tuổi trẻ có lẽ tài sản quý nhất là sức khỏe nên cô chọn hình thức “phượt” để tiết kiệm chi phí trong chuyến thiện nguyện của mình. Chiều tà buông xuống nơi đường đèo hoang vắng, cả đoàn mệt mỏi mà vẫn chưa tìm được chỗ nghỉ chân. Rồi cả đoàn nhìn thấy từ xa dáng một thầy tu như đang tọa thiền nơi mỏm đá… Ngần ngừ hồi lâu, cô đến xin phép thầy:

– “Chúng con xin lỗi vì đã phá đi sự tĩnh lặng của Thầy, chúng con có thể ngồi nghỉ ngay ở đây không ạ, đường xa quá mà chúng con tìm mãi không có chỗ nào có thể dừng chân.”
Thầy mỉm cười:
– “Dạ! Không sao ạ, con cũng chỉ đang nghỉ chân thôi mà!”
Cách xưng “con” làm cô gái giật mình… Một “thầy tu” lại xưng con với mình…
(Mãi sau này cô mới hiểu, thầy xưng “con” vì thầy xác định con đường tu tập là con đường khổ hạnh, thầy theo nó cả cuộc đời và thầy tin rằng Phật ở khắp nơi, thầy đi tu mong được đắc đạo nhưng thầy cũng mong và tin rằng nhiều người sẽ đắc đạo thành Phật.)

Nhưng tấm lòng thiện lương tỏa ra qua nụ cười và ánh mắt của thầy làm cô thấy rất gần gũi và thân thuộc. Thầy kể, thầy đi khất thực từ Nam lên miền núi phía Bắc, giờ thầy quay trở lại. Ngày thầy chỉ xin ăn một bữa và chỉ ăn muộn nhất là giờ trưa. Đến buổi chiều thầy không nhận đồ ăn nữa. Nên có ngày, nếu buổi sáng không gặp được ai để xin thì nhịn, chỉ uống nước suối… (Ai đã từng đi đường miền núi thì biết, có khi hàng chục km không một nhà dân. Thầy không sử dụng điện thoại nên chỉ biết đi theo biển chỉ dẫn và cột km là chính…). Đêm thầy ngủ ngồi trong tư thế kiết già dưới gốc cây hoặc trên mỏm đá. Ngày nào cũng miệt mài từ 4h sáng đến tối khuya, mệt đâu thì nghỉ ở đó.
Cô gái lắng nghe và quan sát thấy thầy chỉ có bộ y trên người và chiếc túi vải. Cô nói:
– Con kính thầy 2 chai nước ạ!
– Con chỉ nhận một chai thôi. Con chỉ cần uống đủ thôi ạ!

Cô chia tay thầy sau gần 1 tiếng trò chuyện… Đêm về cô thao thức không ngủ được. Chỉ 2 chai nước đã là thừa… “Con chỉ nhận một chai thôi. Con chỉ cần uống đủ thôi ạ!” Hành động của thầy làm cô suy ngẫm cả đêm “Thế nào là đủ trong cuộc đời?“… Cô cảm thấy mình đang thật hạnh phúc biết bao!
Ngày cô gặp thầy là ngày sinh của bố cô, ngày 12 tháng 5. Cô thầm cảm ơn người bố quá cố của mình đã cho cô mối nhân duyên kỳ lạ, “hữu duyên thiên lý ngộ“, từ nửa vòng trái đất trở về quê hương làm thiện nguyện cô được gặp một bậc chân tu giữa đời thực!
Thấm thoát đã hơn 5 năm… Một người bạn chia sẻ với cô về một vị “Phật sống” đang được hàng triệu phật tử ở trong nước và trên thế giới đảnh lễ… Cô giật mình nhận ra đó chính là bậc chân tu cô đã gặp năm xưa. Cô nhớ lại cuộc trò chuyện về Phật pháp và con đường tu chính đạo… nước mắt cô cứ thế tuôn rơi…
Thiện Duyên
Xem thêm:
– Những hình ảnh đẹp và chân thực nhất về thầy Thích Minh Tuệ